0 likes
2 cô em lên bờ xuống nước không khoang nhượng. Cô ấy đợi vài phút — hoặc có cảm giác như vài phút, có lẽ chỉ vài giây — rồi từ từ quay lại cửa sổ. Khi cô nhìn lại ban công, cô nhận ra rằng họ đã thay đổi vị trí. Cô gái tóc vàng lúc này đang ngồi trên bàn sân thượng, hai chân mở rộng, chào đón món đồ chơi hết lần này đến lần khác. Người kia đẩy mạnh đến nỗi Ruth sợ cô ấy sẽ làm hại mình. Cô tự hỏi liệu nó có đau không, và nếu vậy, nếu cơn đau đó là một phần của niềm vui.